Thứ Tư, 4 tháng 12, 2013

LẮNG TIẾNG ĐÀN ĐÊM


I.  Gió lá xa đưa dạ khúc hè
Tiếng đàn ai oán ngậm ngùi nghe
Côn trùng hợp tấu say hồ mộng
Ếch nhái đồng ca tỉnh giấc hòe
Quạnh quẽ cô đơn hồn não não
Ưu tư sầu muộn dạ se se
Đèn khuya như thấu niềm trăn trở
Hắt bóng canh trường tựa chở che.

II.  Chở che chia sẻ nỗi niềm ta
Đau đáu vần thơ tuổi xế tà
Trước cảnh “đông tàn hoa rụng hết” 
Trong tình người ở kẻ đi xa!
Sáu ngàn ba vạn ngày gần đến
Hai chục lẻ tư tiếng mới qua
Một cõi đi về đà định sẵn
Đong đầy tâm sự trải hồn ta!.


III. Hồn ta hòa khúc nhạc êm êm
Lắng tiếng đàn khuya đọng trước thềm
Gió nội tràn về ngây ngất quá
Hương đồng lộng đến xuyến xao thêm
Tứ thơ kết lại lòng càng ấm
Ngòi bút trải ra chữ cũng mềm
Khuya khoắc năm vần tràn xuống giấy
Tám câu bảy chữ thức cùng đêm.


IV. Thức cùng đêm – Thức suốt canh thâu
Ôi ! Tiếng đàn khuya thật nhiệm mầu
Giải tỏa cản rào đâu mấy lúc 
Khai thông bế tắt chẳng bao lâu
Còn nghe thanh thản quên dằn vặt
Vẫn thấy tự nhiên chẳng cượng cầu 
Sức sống bừng lên tình thắm thiết
Ngày về dẫu đến – có sao đâu !

NHẬT ANH