Thứ Tư, 4 tháng 12, 2013

VỊNH NẤM RƠM


Đứng ngay không chịu, chịu khòm khòm
Ngủ bụi ngủ bờ ngủ đống rơm
Sống chốn bầy hầy dòm đã gớm
Ở nơi meo mốc thấy thêm gờm
Hồi trai thẳng thóm không lồi lõm
Lúc lão chờm bờm lại ốm nhom
Mới thấy lom khom hồi sớm sớm
Bây giờ lỏm bỏm ở trong om.


VỊNH NẤM MỐI

Sau đợt mưa dông mọc đặc gò
Dựa hơi tổ mối cũng nên trò
Nhô nhô đằng đó tha hồ ló
Nứt nứt ở đây mặc sức dò
Bận trước xem mầy còn nhỏ nhỏ
Lần này thấy nó đã to to
Cái thân cứng ngắt đầu thò lõ
Mà quí còn hơn miếng thịt bò.


TRẦN THÂN


VỊNH NẤM MÈO

Tai chi không giống giống tai mèo?
Không cẳng không tay cũng bám đeo
Đâu xéo đâu tròn nhưng... méo méo
Nào tươi nào tỉnh cứ... bèo nhèo
Nguyên giàn so đũa không chồng chéo
Cả đống mạt cưa chẳng tréo hèo
Ai đến cùng em xin khéo khéo
Bằng không chẳng rách cũng nhăn nheo


VỊNH NÚM VÚ NHỰA

“Ny long” cũng tạo nên bầu vú
Gạt trẻ hễ nhìn là muốn bú
Hộp sữa thì chưng tại nắp lu
Bình không lại đút trong ngăn tủ
Lớn gan, thằng bé khóc hu hu
Cả vú miệng em la ú ú
Nút đã êm re khỏi hát ru
Lim dim đôi mắt đà buồn ngủ.

TRẦN THÂN

CA DAO UỐNG RƯỢU


“Nỗi lòng biết tỏ cùng ai”
Uống rượu thì ít đưa cay thì nhiều
“Chiều chiều lại nhớ chiều chiều”
Đưa cay cho nhiều ói mửa cả thau
“Bâng khuâng gió lọt song đào”
Nhậu chi đến nỗi  “nốc ao” thế này
“Tình cờ mà gặp nhau đây”
Không cạn ly đầy cũng phải nhúng môi
“Gió đưa cây cải về trời”
Tay đưa xin mời uống cạn một ly
“Chữ rằng kiến nghĩa bất vi”
Uống rượu kê tán có chi anh hùng
“Chim quyên xuống đất ăn trùn”
Lưu Linh không mùng muỗi cắn muỗi say
“Chiều chiều vịt lội cò bay”
Ăn nhiều uống ít mà say tại mồi
“Cây khô đâu dễ mọc chồi”
Mồi ngon đâu dễ nhậu khơi một mình
“Trúc xinh trúc mọc đầu đình”
Anh say anh té xuống sình anh than!
“Không chồng đi dọc đi ngang”
Có chồng say xỉn hai hàng lệ rơi
“Bắc thang lên hỏi ông trời”
Ca dao uống rượu đọc chơi có buồn? ...!


TRẦN THÂN

NHẬU SAY THÌ CỨ…


Đưa cay uống rượu mới ngon
Uống ngon mới hứng nên còn say thêm
Không mồi, nhậu riết cũng rêm
Có mồi hẻo quá chẳng êm dạ dày
Nửa ly thò đũa đưa cay
Lỡ đưa miếng lớn cắn hai để dành
Nguyên ly mà uống quá nhanh
“Mỗi ngày một cưới” chắc anh nhảy vòng
Đá ngang – bắn tỉa – xuyên hông
Không được tính vòng cho bỏ tật cương
Mười ly là chỉ sương sương
Hai mươi ly mới nửa đường Lưu Linh
Nửa đêm vơi rượu cạn bình
Vũ Hoàng Chương nhậu một mình cũng say (1) 
Tản Đà chê “mặt đỏ gay”(2)
Nên ôngNguyễnKhuyến chừa hoài được đâu (3) 
Mấy ông tiền bối uống lâu
Để cho hậu bối cạn bầu cạn ve
Nghiêng tai nói nhỏ mà nghe
Xin đừng cho chó ăn chè tại mâm
Rỉ tai mà nói thì thầm
Nhậu say thì cứ, chớ nhầm nhà ai!


(1)Thơ Vũ Hoàng Chương:  Đời vắng em rồi say với ai
(2) Thơ Tản Đà: Lại say.
(3)Thơ Nguyễn Khuyến: Chừa rượu.



TRẦN THÂN




THƯƠNG CHÚ NGHỆ NHÂN


(HOẠ THƠ NHẬT ANH) 

1/ Một đời sửa kiểng với chơi hoa
Chẳng khá cũng vui vẻ cửa nhà
Rực rỡ, màu khoe từng bữa trước
Thơm lừng, hương tỏa mỗi đêm qua
Vừa lo sửa kiểng chờ tiêu thụ
Lại bận trồng hoa để bán ra
Thời buổi chạy đua theo sở thích
Làm nên kiểng đẹp lắm phiền hà.

2/ Hà cớ làm sao mỗi lúc say
Thò tay đặt kéo cắt hư cây
Tàn cao hạ riết thành tàn thấp
Dáng đổ sửa hoài hóa dáng bay!
Tầm cỡ nào đâu hàng khởi điểm
Tay nghề há dễ hạng thơ ngây
Vậy mà cũng phải đi cầu thợ
Kẻo ngủ không yên - bứt rứt hoài!
3/ Hoài công vẫn cứ nhậu "sương sương"
Quyết học hỏi thêm để tỏ tường
Hôm trước mạnh tay cưa bạo quá
Bữa qua nhẹ kéo cắt hơi nương
Tàn hay, để mất hình "tam giác"
Dáng đẹp, bỏ quên thế "ngũ thường"
Cây "bể" kiểng hư dồn một góc
Xác xơ còi cọc tợ "ma vương"!

4/ Vương vấn tay nghề dưới nắng trưa
Thành công - thất bại vẫn say sưa
Cây cao dù lỡ thành cây thấp
Cỡ thấp vẫn nuôi đến cỡ vừa
Mấy kẻ phê bình – không tự ái
Bao người châm biếm – chẳng hơn thua
"Kiểng khô" lén lén đem vô bếp
Làm củi thay gas nấu bốn mùa.

5/ Mùa này sửa kiểng để mà chơi
Mùa tới bán ra hổng có lời
Mùa nữa gom hoài – chưa đủ vốn
Mùa sau cộng lại – lỗ khơi khơi
Tức mình thay chậu rồi kê giá
Nóng mũi đặt tên để vẽ vời
Họ vẫn dòm dòm không chịu rớ
Ôm cây, ngậm vốn muốn la trời!


6/ Trời mưa lo nhậu quên thông nước
Đất lạnh hứng lên nhớ bón phân
Mới tưới "vi sinh" cùng "hợp chất"
Lại phun "thần dược" với "siêu lân"
Tháng hai ít ẩm đem thay đất
Tháng chín nhiều mưa lại sửa tàn
Bởi muốn làm cho thiên hạ biết
Mình lao động tốt lại chuyên cần!

7/ Cần mẫn, sá chi ngàn chậu kiểng
Tâng tiu, đâu nệ một cành hoa
Một câu châm chọc cay như ớt
Một chữ tán dương quý tựa quà
Bè bạn, ráng gìn cho mật thiết
Anh em, cố giữ để dung hòa
Nghệ nhân hoa kiểng thường đùa giỡn
Đâu huởn so đo mệt tuổi già.

8/ Già đời non kéo vẫn say mê
Mê kiểng mê hoa ai dám chê
Rảnh rảnh lái xe tìm kiểng mới
Lâu lâu cuốc bộ đổi cây về
Yêu hoa chừng đã mòn tâm huyết
Mê kiểng cũng từng mất ngủ nghê
Bởi thế nghe đồn thì mó tới
Dường như máu có chất say mê!


9/ Mê thì mê vẫn nhậu lai rai
Rượu gắt cũng cần chút dã cay
Có nước chan chan là đúng bản
Có mồi gắp gắp cũng vô bài
Mồ hôi nhỏ xuống tươi cành Quế
Nước mắt thấm vào rực cánh Mai
Ai  hỏi khoái không, ông nói khoái
Nghề chơi hoa kiểng cũng mê say.


10/ Mê say cho thỏa tấc lòng ta
Yêu kiểng quý hoa tợ ngọc ngà
Đượm tứ vin cành nâng cốc rượu
Nhập tâm tựa gốc hát bài ca
Chờ khi đắc thế mà nồng thắm
Đợi lúc vận hanh để đậm đà
Tức cảnh sinh tình thơ trải mộng
Một đời sửa kiểng với chơi hoa.

                                      TRẦN THÂN 

THÚ CHƠI HOA CẢNH


(Thập thủ liên hoàn)

1/ Giọt nắng hữu tình lộng sắc hoa
Cành xuân rực rỡ trước sân nhà
Hương đưa mật đượm ong vờn tới
Nhụy hé cánh xòe bướm lượn qua
Chơi kiểng, cuộc đời tươi thắm lại
Trồng hoa, tâm trí thảnh thơi ra
Yêu đời mến cảnh hồn trong sáng
Đổ giọt mồ hôi há nệ hà.

2/ Nệ hà chi bấy bởi mê say
Nên trót nợ nần với cỏ cây
Để cánh Mai Vàng thu vía lại
Cho cành Kim Quít giữ hồn bay
Hạt sương đọng lá mà say đắm
Tia nắng xuyên tàn lại ngất ngây
Sân kiểng vào xuân thêm rực sắc
Tuổi đời âu cũng ráng thêm hoài.


3/ Hoài vọng tháng ngày với nắng sương
Thế xiên thế đứng nét tinh tường
“Gió lùa” cành vẫn cong chiều ngã
“Thác đổ” gốc còn tựa thế nương
Dáng cũng dặn lòng câu bốn đức
Hình thêm ghi dạ chữ năm thường
Sớm chiều thơ thẩn cùng cây lá
Ngắm cội nhìn hoa cũng vấn vương.

4/ Vương vấn cõi lòng những sớm trưa
Bạn bè lui tới ngắm say sưa
Bình bình luận luận nhiêu cho đủ ?
Thích thích mê mê mấy mới vừa ?
Chẳng dám tự hào hay thách đố
Cũng không mãn nguyện với hơn thua
Những mong hoa kiểng đem xuân tới
Rực rỡ xanh tươi khắp bốn mùa.

5/ Bốn mùa tám tiết dẫu mê chơi
Vẫn tính đầu ra để có lời
Lắm lúc tiền trăm vô đột ngột
Nhiều khi bạc triệu có khơi khơi
Cần mua đâu kẻ không kèn cựa
Muốn bán mấy ai chẳng vẽ vời
Hợp nhãn thì mua, ưng cứ bán
Dù cây dưới đất giá trên trời.


6/ Trời lạnh cành chờ không nhú tược
Đất khô rễ đợi chẳng ăn phân
“Hữu cơ” vẫn chuộng vừa vừa đạm
“Hóa học” lại cần ít ít lân
Nắng hạn oi nồng đừng sắp rễ 
Mưa dầm lạnh lẽo chớ phân tàn
Chăm lo cây kiểng như chăm trẻ
Muốn đẹp, muốn sang tính phải “cần”.

7/ Cần mẫn càng kiêu sa dáng kiểng
Siêng năng mới thắm đượm hương hoa
Nhành Mai cũng biết thay lời chúc
Chậu Sứ vẫn hay thế món quà
Kiểng hóa vần thơ cho lắng đọng
Hoa thành giọng hát để chan hòa
Mồ hôi đổi lấy bao thư giãn
Vui với thiên nhiên ấm tuổi già.

8/ Tuổi già chơi kiểng cũng say mê
Thân thiện môi trường ai dám chê
Mượn sức gió Đông đem tết đến
Nương hơi cánh Én kéo xuân về
Rộn ràng vô vụ quên ăn uống
Hăm hở vào mùa mất ngủ nghê
Bao nỗi thăng trầm bao phấn khởi
Bấy niềm hy vọng bấy đam mê.


9/ Đam mê hoa kiểng vẫn lai rai
Uống rượu nhìn hoa chẳng biết cay
Ngắm cánh Mai Vàng ngâm một đoạn
Vin cành Nguyệt Quế hát nguyên bài
Khi buồn tâm sự cùng Thanh Trúc
Lúc hứng hàn huyên với Bạch Mai
Say chốn hoa viên ai nỡ mỉa
Xưa nay mấy kẻ ngắm mà say!


10/ Say đắm bao lần bạn với ta
Nghệ nhân thơ hứng rượu ngà ngà
Hương đồng len lỏi đưa lời hát
Gió nội chan hòa đón khúc ca
Đẹp ý trau từ cùng tiếp sức
Thắm tình chuốt chữ để đưa đà
Hồn thơ hồn kiểng hòa chan chứa
Giọt nắng hữu tình lộng sắc hoa.

                                           NHẬT ANH

Chuyện CON BÒ & CON CHÓ


Con chó Vện giỏi giang khôn tưởng 
Lập nhiều công chủ thưởng chủ khen
Đêm hôm tối lửa tắt đèn
Bao lần cực khổ mấy phen nhọc nhằn
Trong lục súc( 1) vào hàng áp chót 
Mà oai danh ở tuốt trên cao 
Dù ai hái mận bẻ đào 
Câu tôm bắt cá dễ nào lọt qua.
Món khoái khẩu xương gà xương lợn
Thích đồ thừa, không ớn thúi hôi
Nghe mùi lạ đã đánh hơi 
Không ăn vẫn giữ nên người rất cưng 
Mùa đông đến núi rừng thiếu cỏ
Những rơm khô, chủ bó để dành
Trong kho, chú Vện nằm canh 
Bò nhà thấy vắng, mồm nhanh “tém” liền 
Vện tru mỏ sủa liền dữ dội 
Nhe hàm răng như đuổi như xua 
Bực mình bò mới phân bua
Mình không ăn được nó chừa ai ăn ? 
Chó đâu thể sống bằng rơm cỏ 
Nếu không ăn để đó bò xơi 
Chứng chi xua đuổi tơi bời 
Chắc ăn không được ghét người khác ăn ?!

TRẦN THÂN


SỐNG


Thôi hãy dứt bao lời than tiếng oán !
Thế vào đây bấy lãng mạn yêu đời 
Hãy hát hò cho sức sống sinh sôi 
Nào ngâm vịnh để tinh thần phấn khởi 
Tia nắng sớm tưng bừng xua bóng tối
Hạt sương mai rực rỡ đón bình minh
Dưới đồng xanh, lá thắm trải tâm tình 
Trên chồi biếc, búp xinh tràn ước vọng 
Đời thoải mái, tâm hồn như hoa mộng 
Sống ung dung, tư tưởng tựa bài thơ
Nghe tình xuân xích lại tự bao giờ
Thấy duyên bút gần thêm từ dạo đó
Đường đi tiếp, tiếp đoạn đường gian khó
Việc đang làm, làm những việc chưa xong
Nếu dừng chân kết quả hóa công không
Phải đối diện biết bao điều nghiệt ngã
Hãy cứng cỏi, hãy bền lòng chặt dạ
Có ra công, có hưởng, có tự hào 
Tìm vinh quang trong cực khổ gian lao 
Lấy thất bại truy thành công, hiệu quả
Hãy ra sức, quyết tâm, đừng vội vã
Có yêu đời, hạnh phúc mới hòa chan 
Biết chắt chiu, niềm vui sướng ngập tràn 
Thôi hãy dứt bao lời than tiếng oán !

NHẬT ANH