Thứ Tư, 4 tháng 12, 2013

HOA TRINH NỮ




Tia nắng sớm lộng sương mai rực rỡ
Nỗi niềm chi em mắc cỡ thẹn thùng?
Dõi mắt nhìn đàn ong bướm ung dung
Mà tâm trạng nghe ngại ngùng ray rứt!
Có tâm sự đau buồn trong ký ức?
Hay lệch đường sai lối hướng tương lai ?!
Trò chơi nào mà lũ trẻ đùa dai
Tay rướm máu khi cài hoa sắc tím !
Em phơi trải tâm tình không giấu giếm
Tự cho thân hèn mọn dám đèo bòng
Trước trăm hoa ngàn sắc dưới xuân phong
Em lẫn trốn trong hoa đồng cỏ dại !
Vì sao thế? Sao tự mình khổ ải?
Tội tình chi ! Chuốc lấy nỗi đau sầu !
Bao ẩn tình nên lấp kín vùi sâu
Để dệt chữ thêu câu đầy hứa hẹn
Em bẽn lẽn! Xin em đừng hổ thẹn
Giữ trong em trọn vẹn tấm chân tình
Lấy hương đời ấp ủ nụ hoa xinh
Sao em chẳng hiểu mình còn – mắc cỡ !

NHẬT ANH