Thứ Tư, 4 tháng 12, 2013

CHUYỆN NGÔI NHÀ CÓ ĐÀN ÔNG


Có đàn ông trong nhà như của báu ?
Có đàn ông đảm bảo việc ngoài trong ?
Mỗi gia dình đều cần có đàn ông
Sao lại bảo:Có chồng…gông đeo cổ!
Không đàn ông,cuộc đời chưa thấm khổ
Có ai từng cảnh ngộ của tôi đây !
Đàn ông tôi cứ sáng xỉn chiều say,
Bao công việc trong ngoài giao hết vợ
Quét dọn,nấu ăn, thăm đồng,đi chợ
Hiếu hỉ,học hành,chạy nợ,nuôi con
Nhà dột cột xiêu mình vợ lo toan
Chồng say xỉn đợi nợ mòn con lớn!
Mọi thiếu thốn ,mặc đói no đau đớn
Chồng vô tư,không cùng vợ sẻ chia
Khóc lén con trong những lúc canh khuya
Thương con dại nhịn hoài thêm tủi khổ
Trong thôn xóm những đàn ông có vợ
Họ luôn là chỗ dựa của thê nhi
Chồng mình sao cứ nhậu nhẹt li bì !
Tuổi còn trẻ lại sinh nhiều bệnh tật !
Sưng phổi,viêm da, đại tràng,sỏi mật
Thuốc không cần ,cần có rượu mà thôi !
Cỏi dương trần đành ngưng nghỉ cuộc chơi
Bỏ thê tử,về nơi miền lạc cảnh !
Không đàn ông,ngôi nhà tuy hiu quạnh
Nhưng gia đình khởi sắc…nợ dần vơi
Mẹ con cùng làm,xây dựng cơ ngơi
Nửa tổ ấm ,thiếu chồng nhưng bớt khổ


VÀNH KHUYÊN